Chẳng phải ngẫu nhiên mà thơ trữ tình luôn có một sức hút kỳ lạ, nhất là đối với những tâm hồn yêu nghệ thuật. Nhưng làm sao để các em học sinh Tiểu học có thể cảm nhận được cái đẹp sâu lắng trong từng câu chữ, từng khổ thơ trữ tình? Làm sao để các em thấy được nỗi buồn trong “Qua đèo ngang” của Bà Huyện Thanh Quan, cảm nhận được vẻ đẹp thiên nhiên trong “Cảnh khuya” của Chủ tịch Hồ Chí Minh, hay nỗi niềm ưu tư trong “Sông Lấp” của Trần Tế Xương? Đó là một hành trình không dễ dàng, nhưng cũng đầy thú vị và sáng tạo mà cô và trò Dewey Ocean Park đã cùng đi qua.
Hội thảo thơ trữ tình “Một tiếng gì không rõ – Xôn xao cả đất trời” là một dấu mốc quan trọng, không chỉ là một buổi học bình thường mà là một trải nghiệm học tập đầy văn thơ, để lại ấn tượng sâu sắc cho mỗi Học sinh. Thay vì chỉ lắng nghe bài giảng của giáo viên, học sinh tại Dewey được chủ động tham gia vào từng bước của quá trình học tập: từ việc chuẩn bị nội dung, trình bày đến thảo luận. Điều này không chỉ giúp các em trở thành những người học tích cực, mà còn kích thích khả năng tư duy phản biện và sáng tạo.
Với sự hỗ trợ nhiệt tình từ giáo viên, các em được hướng dẫn chi tiết trong việc tìm hiểu về tác giả, tác phẩm và các bài thơ từ nhiều nguồn tài liệu khác nhau. Quá trình này giúp Học sinh phát triển kỹ năng tra cứu, tổng hợp thông tin – một kỹ năng quan trọng cho việc học tập. Trước khi tham gia hội thảo, các TDSers lớp 4 Sydney đã dành hai tiết học để suy ngẫm, tìm hiểu và viết những bài cảm nhận sâu sắc về tác phẩm thơ trữ tình mà các em yêu thích. Mỗi bài thơ như một bức tranh tâm hồn sống động, giúp các em không chỉ hiểu về cuộc đời của tác giả, mà còn khám phá được những suy tư, cảm xúc sâu lắng mà các thi sĩ gửi gắm trong từng vần thơ.
Thông qua việc nghiên cứu, phân tích tác phẩm ngay từ Tiểu học, Học sinh không chỉ tiếp cận nội dung thơ mà còn nhận diện được bối cảnh lịch sử, tư tưởng, và phong cách sáng tác của tác giả. Điều này giúp các em hình thành kỹ năng phân tích văn học vững vàng ngay từ sớm. Quan trọng hơn cả, mỗi Học sinh cảm nhận được sự lo âu và niềm hy vọng mà những tác giả gửi gắm trong từng câu chữ, từ đó phát triển khả năng đồng cảm sâu sắc với người sáng tác.
Chứng kiến từng Học sinh đứng trước lớp và thuyết trình về cảm nhận thơ của bản thân, là người đồng hành, cô giáo Lê Anh Đào không giấu được sự xúc động khi chia sẻ: “Cảm giác tự hào và xúc động tràn ngập trong tôi khi tham gia buổi hội thảo hôm nay. Tôi thật sự cảm nhận được một sự kết nối mạnh mẽ khi các em chủ động dẫn dắt buổi thảo luận và khi các em biết kết nối cảm xúc bản thân với các thi sĩ. Các em không chỉ tiếp thu kiến thức mà còn học được cách lắng nghe, tôn trọng ý kiến của bạn bè, và điều quan trọng hơn, các em đã biết cảm thông và thấu hiểu những tâm tư, nỗi niềm của các thi sĩ qua từng câu chữ.”