“AI có thể xóa được ký ức con người hay không?”
Một câu hỏi tưởng chừng chỉ thuộc về tương lai xa, nay lại trở thành điểm khởi đầu cho hành trình trở về quá khứ – hành trình mà các TDSers khối 6 – 11 đã khắc họa một cách sinh động trong buổi Báo cáo cuối năm môn Văn – Tiếng Việt, thông qua vở diễn nghệ thuật “Dòng sông ký ức”.
Lấy bối cảnh một thế giới nơi AI đang chiếm lĩnh mọi mặt đời sống, vở kịch mở ra bằng câu chuyện về một người trẻ bị cuốn vào dòng nước của ký ức. Trên hành trình đi ngược dòng thời gian ấy, các em dẫn dắt khán giả qua bốn miền ký ức – bốn chặng đường rực rỡ và dữ dội trong lịch sử dân tộc.
Từ Khởi nguyên, nơi những huyền thoại dựng nước vang vọng cùng tiếng trống đồng và lời ru của mẹ Âu Cơ, đến Anh hùng và số phận, nơi lịch sử được viết nên bởi máu, nước mắt và lòng quả cảm của những người con đất Việt. Chặng Chiến tranh và hòa bình tái hiện những ngày kháng chiến khốc liệt nhưng cũng đầy hy vọng, còn Tân thế giới – với hoạt cảnh đám cưới thời bao cấp – khơi dậy nỗi xúc động sâu thẳm trong lòng các bậc phụ huynh, như một thước phim tua lại ký ức của chính họ.
Để rồi, ở điểm kết của hành trình, khi nhân vật chính trở về cùng những con người từng bị xóa ký ức, những lời khẳng định đầy kiêu hãnh lại vang lên: “Nước Việt Nam có quyền tự do, độc lập” – như một lần nữa khẳng định: “AI có thể kiểm soát tất cả, nhưng nó sẽ không bao giờ kiểm soát được ký ức của con người”, có những giá trị không thể bị xóa mờ bởi thời gian hay công nghệ. Lịch sử ấy – qua đôi mắt trong trẻo, trái tim cháy bỏng và trí tưởng tượng phong phú của thế hệ trẻ – lại được viết tiếp, một cách đầy hy vọng.
Không đơn thuần là một vở diễn nghệ thuật, “Dòng sông ký ức” là kết tinh của quá trình học tập, sáng tạo và đồng hành cùng Văn – Tiếng Việt tại Dewey. Các bạn học sinh không chỉ viết kịch bản, dựng cảnh, thể hiện vai diễn mà còn thổi hồn vào từng chi tiết bằng chính trái tim mình – một trái tim hiểu về lịch sử, yêu văn hóa và biết kể chuyện bằng ngôn ngữ nghệ thuật dân gian đương đại.
Chị Lê Thị Thu Hồng – Phụ huynh học sinh hào hứng bày tỏ: “Tôi thực sự ấn tượng khi chứng kiến các con hoá thân vào những nhân vật lịch sử. Qua từng ánh mắt, cử chỉ, lời thoại, tôi như cảm nhận trọn vẹn cốt truyện và chiều sâu của nhân vật. Các con không chỉ học văn – mà đang sống cùng văn học, được thấu cảm, được bày tỏ cảm xúc và cháy hết mình trên sân khấu. Đó chính là minh chứng tuyệt vời cho sự đổi mới đầy cảm hứng trong cách dạy Văn – Tiếng Việt tại Dewey.”
Trên sân khấu ấy, các em đã không chỉ diễn một vở kịch, mà sống trọn vẹn trong từng lát cắt lịch sử, từng hơi thở của ký ức dân tộc. Hành trình học Văn – Tiếng Việt tại Dewey, vì thế, không chỉ dừng lại ở kiến thức. Đó là hành trình tìm về cội nguồn, khơi dậy tình yêu với đất nước, với con người – để rồi từ đó, các em lớn lên cùng lịch sử, trưởng thành cùng dân tộc, và mang trong tim mình ký ức thiêng liêng không bao giờ lãng quên.
Từ những giá trị nhân văn sâu sắc mà văn học trao gửi, hành trình học Văn – Tiếng Việt tại Dewey đã nuôi dưỡng trong mỗi TDSer một trái tim biết yêu thương, biết thấu cảm và lắng nghe. Ở Dewey, các em đã tìm thấy điều lớn lao nhất của việc học Văn – Tiếng Việt: không chỉ là tri thức, mà là lòng biết ơn, là bản lĩnh, là tình yêu với quê hương – và là hành trình làm người, một cách trọn vẹn.